Trang chủ Review Truyện Review Bách Niên Hảo Hợp

Review Bách Niên Hảo Hợp

Tác giả: Giảo Xuân Bính
Thể loại: Hiện đại, ngược, HE, hào môn thế gia, đô thị tình duyên, gương vỡ lại lành.
Dịch bởi: BYY
Tình trạng: Hoàn
Reviewer: Chun
Poster: Gà@PHC

Tải ebook đọc offline tại: https://ebooktruyen.net/ebook/bach-nien-hao-hop/

Người ta thường nói “không ai tắm hai lần trên một dòng sông, không ai yêu một người đến hai lần”. Thế nhưng câu nói này hoàn toàn trái ngược với câu chuyện Chu Khải Thâm và Triệu Tây Âm.
Chu Khải Thâm là một người đàn ông bên ngoài nhiều tiền nhưng bên trong đầy rẫy tổn thương. Từ nhỏ anh bị ông bố nát rượu đánh đập, hành hạ vô cớ, mẹ anh cũng vì không chịu đựng nổi nên đã phải bỏ nhà đi. Thế nhưng anh lại không khuất phục số phận, mà lấy đó làm động lực để vươn lên, trở thành ông chủ Chu giàu có.
Dù đã trở thành một người đàn ông giàu có, nhưng tiền vẫn không thể bù đắp tình thương bị thiếu hụt và cảm giác an toàn trong lòng anh. May mắn thay, ông trời đã cho anh cơ hội gặp được Triệu Tây Âm.
Triệu Tây Âm là một vũ công tính tình dịu dàng và trọng tình trọng nghĩa. Lúc Chu Khải Thâm phải lòng Triệu Tây Âm thì cô vẫn là người con gái của một chàng trai khác. Khi cô và người ấy vừa chia tay, Chu Khải Thâm cũng chỉ chờ có vậy, anh tận dụng mọi cơ hội để được gặp cô, anh luôn xuất hiện bên cạnh những lúc cô cần nhất, quan tâm cô đúng lúc, đúng thời điểm, chính điều này đã xoa dịu con tim bị tổn thương của Triệu Tây Âm.
Cả hai yêu nhau và đến với nhau một cách chóng vánh, nhưng cũng rất đỗi tự nhiên, họ hiểu nhau và ăn ý trong từng hành động. Thế nhưng, có lẽ vì đến với nhau quá nhanh, nên cả hai vẫn chưa có đủ sự tin tưởng dành cho nhau. Đặc biệt là Chu Khải Thâm, anh vốn một người thiếu cảm giác an toàn, cộng thêm lời đả kích của Mạnh Duy Tất khiến anh nghi ngờ rằng mình chẳng qua chỉ là “chiếc lốp thay thế” của Mạnh Duy Tất. Chính vì vậy trong lúc anh và Tây Âm cãi nhau, anh đã lỡ tay làm tổn thương người con gái anh yêu và điều này đã khiến anh hối hận khôn nguôi.
Cuộc hôn nhân của họ chỉ vừa mới bắt đầu đã phải tan rã trong không vui, cô bỏ đi biền biệt hai năm. Hai năm không ngắn cũng chẳng dài nhưng đã đủ để họ nhìn nhận về những việc đã qua, về những hành động, suy nghĩ và tình cảm họ dành cho nhau. Triệu Tây Âm cứ ngỡ mình đã thôi nhớ nhung đoạn tình cảm năm xưa, có thể điềm tĩnh đứng trước mặt anh. Thế nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy vì bị ốm của anh, thấy anh đắm mình trong đau khổ và sự quan tâm lẫn hối lỗi, cô vẫn không thể dằn những con sóng đang cuộn trào trong lòng xuống.
“Con còn yêu anh ấy ạ.”
Đôi lúc tình yêu kỳ lạ thế đó, dẫu biết rằng người ấy đã tổn thương mình, nhưng Triệu Tây Âm vẫn không thể khống chế con tim ngừng rung động trước Chu Khải Thâm. Cô cũng chẳng thể ép buộc lý trí quên đi quãng thời gian hạnh phúc khi cả hai còn ở cạnh nhau. Dù đã từng “cắt đứt hết thảy những phương thức liên lạc, ngắm núi non sông suối, ngắm nhật nguyệt tinh tú, ngắm tất cả mọi người” thì đến cuối cùng cô nhận ra mình vẫn còn yêu người đàn ông này rất nhiều.
Trong hai năm cô rời đi, Chu Khải Thâm cũng không hề thoải mái tí nào, sự dằn vặt và cảm giác tội lỗi luôn vây khốn anh từng ngày, khiến cho cơn đau đầu của anh ngày càng nặng thêm. Là do anh quá thiếu cảm giác an toàn, là do niềm tin của anh mong manh dễ vỡ, yêu cô nhưng vẫn chưa dám để cô hoàn toàn bước vào cuộc sống của anh, và cũng vì quá yêu cô nên rất sợ cô sẽ bỏ anh mà đi. Đến khi anh nhận ra vấn đề thì lúc này anh đã tự tay đẩy cô ra xa. Nhưng rồi có lẽ ông trời cũng thương xót anh nên đã cho anh thêm một cơ hội nữa để bù đắp những lỗi lầm năm xưa.
Có một câu nói rằng “một lần bị rắn cắn sợ mười năm”. Khi bắt đầu theo đuổi lại “vợ cũ” Chu Khải Thâm trở nên dè dặt và thận trọng hơn, anh rất sợ mình sẽ làm tổn thương cô thêm lần nữa. Vấp ngã ở đâu thì đứng lên ở chỗ đó, cô ở bên cạnh cùng anh tháo gỡ từng nút thắt trong lòng, dần dần bồi đắp lại niềm tin giữa cả hai, anh cũng từng bước để cô tham dự vào cuộc sống và từng quyết định của anh. Cho đến khi anh có thể chân chính nói ra câu nói:
“Tiểu Tây, chúng ta phục hôn đi.”
Đây là một câu chuyện mang lại đầy đủ những cung bậc cảm xúc trong tình yêu, mặc dù mở đầu câu chuyện không mấy vui vẻ thế nhưng quả ngọt ở phía sau thật sự không hề khiến người đọcthất vọng. Có tình yêu nào mà không phải trải qua thử thách, có hạnh phúc nào mà không phải đánh đổi bằng nước mắt.
Giông bão qua đi ta sẽ lại thấy ánh mặt trời. Dẫu hạnh phúc dù đến có muộn màng thì vẫn là thứ mà ta luôn mong cầu.

0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các ý kiến