Trang chủ Review Truyện Review Cảnh Hồn

Review Cảnh Hồn

Tác giả: Từ Tiểu Miêu
Thể loại: Hiện đại, Trinh thám, HE, Nữ cường, Nam cường.
Độ dài: 123 chương + 3 phiên ngoại (đã hoàn)
Dịch: Bé Đẹp – Những ngày xanh thân ái
Review bởi: Peony🌸
Poster by: Li@PHC

Tải ebook đọc offline tại: https://ebooktruyen.net/ebook/canh-hon/

Cảnh sát thường được biết đến là những “bảo vệ” cần mẫn luôn hết mực trung thành với nhân dân. Họ được chia thành nhiều loại với các cấp bậc khác nhau nhưng hôm nay mình sẽ chỉ giới thiệu đến mọi người câu chuyện về một nhóm cảnh sát hình sự có tên “đội chuyên án”.
“Đời trước tạo nghiệp thì đời này mới vào đội chuyên án.”

Một câu thẳng thắn, đủ để miêu tả về cuộc sống của đội nhóm này. Có lẽ cuộc đời của họ từ lúc bước chân vào sở cảnh sát đến khi nghỉ hưu sẽ chỉ xoay quanh về việc tìm, lùng bắt tội phạm bởi thế giới này không hề yên bình như chúng ta hằng nghĩ. Có những nhóm tội phạm hoạt động mấy chục năm vẫn chưa truy được tung tích, có những kẻ sát nhân vẫn đang nhởn nhơ ngoài kia mà ta đâu thể nào biết được liệu mình có rơi vào tầm ngắm của chúng hay không.

Bởi vậy, Giang Ly – trưởng nhóm của đội chuyên án chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu đương, kết hôn vì anh biết anh có thể là vị anh hùng trong mắt người nhà nạn nhân nhưng chắc chắn không bao giờ có thể trở thành một người chồng tốt, một người cha tuyệt vời chỉ đơn giản bởi vì cái “nghề” mà anh đã chọn.

Có lòng là thế nhưng tơ hồng đã giăng thì chạy trời sao mà khỏi nắng, Tô Ngôn – chiếc “xương sườn” của Giang Ly đã xuất hiện. Với quá khứ là “Nhện độc” của đội lính đặc chủng, sau khi bỏ mạng vì nhiệm vụ, cô tỉnh lại trong hình hài nữ thực tập sinh của Cục cảnh sát của thành phố Nam Thành, tham gia vào đội của Giang Ly.
Bằng kinh nghiệm chinh chiến bao năm, Tô Ngôn lập tức gây ấn tượng mạnh với đồng đội bằng sự tài năng, giỏi giang, nhạy bén và cực kỳ thông thái của mình. Tô Ngôn là minh chứng cho câu “phụ nữ tài giỏi như bông hồng đỏ có gai” trong nhu có cương, vừa cứng rắn vừa mềm mại. Không như những nữ cường khác, Tô Ngôn mang đến cho mình một cảm giác gì đấy rất lạ. Tuy mạnh mẽ không kém gì một người đàn ông nhưng lại có được sự tinh tế mà mình không nghĩ là sẽ xuất hiện ở một cô gái sống và tập luyện chung với toàn đồng đội khác giới ngày qua ngày. Cô không bao giờ đứng dưới góc độ cảnh sát khi nói chuyện với nạn nhân mà luôn đặt mình vào vị trí của họ để đạt được sự thấu hiểu. Với mình, đây chính là tính linh hoạt vô cùng đặc biệt mà không phải người thi hành công vụ nào cũng hiểu và làm được.
“Đừng bao giờ xem họ như bệnh nhân của mình. Họ cũng là con người, có cảm xúc và cần được tôn trọng chứ không phải sự thương hại hay tỏ vẻ thượng đẳng.”

Tình cảm của Giang Ly và Tô Ngôn được miêu tả cực kỳ ít bởi đây là tiểu thuyết trọng về trinh thám nhưng chính những tình tiết nho nhỏ ẩn sâu trong từng câu văn lại làm mình quắn quéo không thôi.
Ai mà ngờ được Giang Ly thực chất là một thùng giấm chua chính hiệu, sẵn sàng đổ giấm khắp mọi nơi cơ chứ? Tuy nhiên, cách ghen của anh không hề quá quắt mà lại cực kỳ đáng yêu và hài hước khiến mình đổ đứ đừ theo từng hành động. Từ việc mua một chai nước có vỏ dễ thương nhưng lại siêu dở cho Tô Ngôn để nhắc nhở cô rằng “đừng bị mê hoặc bởi vẻ bề ngoài” của những tên tình địch kia đến việc “vô tình” để lộ phát hiện mới của mình về vụ án khiến lòng Tô Ngôn ngứa ngáy, phải lập tức hủy hẹn với chàng trai khác để ở lại tìm hiểu với anh. Đặc biệt nhất là hành động mở nắp chai nước sẵn cho Tô Ngôn. Đây là một việc vô cùng bình thường nhưng Tô Ngôn là ai chứ? Cô ấy tay không đấm nát đá đấy! Điều này chứng tỏ rằng dù Tô Ngôn có mạnh mẽ, cường tráng trong mắt người ngoài đến đâu thì với Giang Ly cô vẫn là bảo bối nhỏ mà anh trân trọng.
Dẫu biết biết nữ hoàng không cần thì anh đây vẫn nguyện làm kỵ sĩ bóng đêm của em. Ở bên cạnh ủng hộ, làm hậu phương vững chắc cho em.

Thật ra “Cảnh hồn” không hẳn là một quyển truyện mà mình tâm đắc. Tuy nhiên, mình vẫn cực kỳ ấn tượng bởi cách hành văn của tác giả về những vụ án xuyên suốt bộ truyện. Dưới góc nhìn của những người đi tìm ra sự thật, mình càng thêm thấm thía về sự hi sinh của họ. Cảnh sát là những người soi sáng vực sâu, xé toang màn đêm, bảo vệ sinh mạng và lợi ích của nhân dân, không để ai phải hy sinh vô ích, cũng không cho phép kẻ nào thoát khỏi chế tài của pháp luật. Thứ họ gánh vác trên lưng không đơn thuần là mạng người, là công lý mà còn là những người nhà nạn nhân đang chờ đợi, là áp lực dư luận, hay gánh nặng từ những người vô cớ dính vào vụ án.
Pháp luật chưa bao giờ là hoàn hảo, những lỗ hỏng luôn luôn tồn tại nhưng may thay, vẫn có những con người như Giang Ly và Tô Ngôn ngày đêm miệt mài cống hiến hết mình cho Nhà nước, cho nhân dân, để tội phạm không “lọt” khỏi lưới trời. Tuy nhiên, điểm trừ cực kỳ lớn của cách viết này chính là tác giả chỉ tập trung về quá trình điều tra vụ án mà bỏ quên đi kết cục của nó khiến mình không được thỏa mãn lắm. Càng về cuối thì tác giả kết càng vội đâm ra hơi bị hụt hẫng nhưng truyện vẫn còn rất nhiều điểm sáng khác, điển hình là cách xây dựng nhân vật. Không phải tội ác nào cũng tự dưng mà hình thành, không phải nạn nhân thì sẽ hoàn toàn vô tội. Ai đúng, ai sai, ai là người có lỗi, ai sẽ phải trả giá? Mời mọi người đến với “Cảnh hồn” nhé.

0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các ý kiến